"Bát gia, chuyện trước kia đã đắc tội."
Thái độ của Lục Viễn vô cùng khách khí: "Ngươi chen vào việc làm ăn của huynh đệ Cao gia không liên quan đến chúng ta. Ngươi ăn bát cơm này, Cẩm Tú sẽ không thu lợi, nhưng ngươi đừng quên quy củ."
"Quy củ?"
Giản lão bát nuốt nước bọt, cố làm cho bản thân trông có vẻ cứng rắn chút, nhưng giọng điệu vẫn để người ta nhìn ra hắn miệng hùm gan sứa.
"Các ngươi ăn cơm của các ngươi, nhưng tập đoàn Cẩm Tú muốn một lời nói thật."