“Tiền ta không có nhiều, chỉ có một ít ở phòng ngủ, ta sẽ vào lấy cho ngươi. Còn nữa, nếu các ngươi chê ít thì ở ngăn kéo thứ hai trong phòng sách còn có một ít trang sức của vợ ta. Trang sức của ta cũng cho ngươi hết luôn.”
Biểu hiện của người đằng sau rất bình tĩnh khiến quản gia Thôi như muốn nứt cả tim gan. Tình huống này nói rõ đối phương tuyệt đối là một cao thủ giết người cướp của. Để bảo vệ tính mạng, hắn lập tức nói ra tất cả các vị trí giấu tiền trong nhà.
“Ta không phải đến cướp tiền của ngươi, ngược lại ta còn muốn giúp ngươi kiếm tiền.”
Nam nhân đằng sau thấy cảm xúc của quản gia Thôi đã ổn định, lập tức nói: “Ngồi xuống nói chuyện chứ?”
Quản gia Thôi chậm rãi xoay người lại. Một nam nhân gầy gò sắc mặt như đao mỉm cười nhìn hắn, thậm chí còn ra hiệu mời giống như ông chủ.