“Ta lặp lại lần nữa, lập tức ôm đầu đứng thẳng dựa vào tường. Bằng không, các ngươi tự gánh hậu quả.”
Không biết bởi vì tức giận hay sợ hãi, hai tay hắn run lên. Sự khinh bỉ của đối phương khiến hắn cực kỳ giận dữ, nhưng lý trí nói cho hắn biết hắn tuyệt đối không thể nổ súng. Nếu không, thần tiên cũng không cứu được hắn.
Khoảng cách gần như vậy, cảm giác tràn ngập bạo lực phát ra từ người Đỗ Cửu và Đỗ Thạch khiến cho xương ngón tay của hắn căng ra. Hắn không có lòng tin có thể chế phục được đối phương trong khoảng cách gần như thế, ngay cả khi hắn đang có một khẩu súng.
Không biết từ lúc nào nhà hàng yên tĩnh đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy. Bầu không khí cứ thế giằng co, còn Rebecca thì tức giận đến mặt mũi trắng bệch.
Địa điểm là do nàng chọn. Cảnh sát tự dưng đến khiêu khích sếp của nàng, nàng không biết đằng sau có âm mưu nào hay không, nhưng nàng phải thừa nhận cục diện này xuất hiện là sự thất trách của nàng.