“Thật thú vị, các ngươi chờ lâu lắm rồi đúng không?”
Biểu hiện của Phi Cơ không chút thay đổi, chỉ nở nụ cười khinh thường: “Bắt người nhưng ngay cả hội trường cũng không dám vào, đành chờ ta bên ngoài, đúng là công chính nghiêm minh.”
Cảnh sát Hà im lặng.
Nam nhân lấy ra còng tay sáng như tuyết lắc lư trước mặt Phi Cơ. Ý tứ của hắn rất rõ ràng, ngươi đừng nên ăn nói lung tung, hợp tác với ta rời đi, mọi người đều lui một bước, không để tình huống trở nên khó xử.
Phi Cơ lạnh lùng nhìn Rebecca bên cạnh, gật đầu một cái. Sau đó, hắn sải bước lên chiếc xe công kích đã đậu sẵn bên cạnh dưới sự điên cuồng chụp ảnh của các phóng viên.