Quản gia Thôi cố gắng kiềm chế cơn giận đang bốc lên trong lòng. Nhiều năm như thế, Phi Cơ là người đầu tiên không khách sáo với hắn như vậy.
“Ba mươi triệu.”
Quản gia Thôi nói ra một con số: “Nhà họ Tăng có tài sản ở Tiêm Sa Chủy, có thể cho Hòa Ký nhận thầu. Phí mười năm trả một lần, tiền sạch, không sợ ai điều tra.”
“Đây là lời giải thích cho Hòa Ký. Đồng thời, ta có thể tặng cho Phi Cơ ca ngươi một cửa hàng lớn ở vịnh Đồng La.”
Quản gia Thôi nói tiếp: “Vịnh Đồng La tấc đất tấc vàng, một cửa hàng có thể nuôi sống cả ba thế hệ. Không phải Tăng tiên sinh không tiếc tiền nhưng ta cho rằng người trong giang hồ nên để cho mình một đường lui. Một cửa hàng còn tốt hơn tiền nhiều.”