"Già rồi, không còn sức."
Nỗi đau đớn khiến sắc mặt bà cụ tái nhợt. Nhưng nàng không rên một tiếng, cố nhịn đau giải thích với Phi Cơ: "Chỉ như vậy mới có thể đảm bảo đâm thủng cánh tay, không trái quy định chứ?"
Bà cụ đã đâm sai vị trí. Song trong tình huống này, mọi người đều sốc, không ai có ý phản đối. Thậm chí Phi Cơ chậm rãi lắc đầu, ánh mắt tràn đầy kính nể.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây.
Mọi người đều là hán tử liếm máu trên lưỡi đao, sao lại không biết đâm chậm còn đau hơn đâm nhanh gấp nhiều lần.