Dưới ánh nắng mặt trời, đám người Vương Lực đi rất nhanh. Tay cầm dao bởi vì dùng quá sức mà lộ ra gân xanh.
“Đối phương chỉ có một người, tất cả mọi người phải nghe theo lời ta. Ta cam đoan chúng ta có thể thuận lợi làm tốt chuyện này.”
Bởi vì là người đầu tiên đứng dậy, cộng thêm Vương Lực cao lớn, dáng người vô cùng tốt, cho nên hắn tự nhiên trở thành đầu lĩnh của những thiếu niên còn lại.
“Lực ca, chúng ta phải làm như thế nào?”
Sắc mặt của bốn mắt trắng bệch vì căng thẳng. Lá gan của hắn nhỏ nhất, lúc đó hắn cũng không biết quỷ thần xui khiến như thế nào mà bước ra ngoài. Bây giờ hắn đang sợ gần chết.