Trong nhà hàng Tây trên tầng cao nhất của Khách sạn Peninsula, âm nhạc du dương khiến cho Quỷ Tài Dũng, Otomo Sanwa và Hoàng Tĩnh Viễn sau khi bước vào đều đổ dồn ánh mắt vào nam nhân trong bản giao hưởng giáng âm của Mozart.
Trong tiếng nhạc, Tô Bình Nam ăn rất chậm. Rebecca ở bên cạnh nét mặt tươi cười như hoa. Mấy người vào phòng chờ đợi thì lại ngồi nghiêm chỉnh, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, vẻ mặt nghiêm túc.
Hoàng Tĩnh Viễn cũng không còn vẻ kiêu ngạo ẩn trong dáng vẻ ngả ngớn thường ngày.
Mãi cho đến một ngày trước hắn mới biết đến sự tồn tại của Tô Bình Nam. Đối với Hoàng Tĩnh Viễn tự cao tự đại mà nói, chuyện này không thua gì động đất cấp bảy.
Hòa Ký càng ngày càng xí nghiệp hóa, đây mới là một trong những nguyên nhân quan trọng tại sao hắn muốn gia nhập Hòa ký. Hoàng Tĩnh Viễn từng nói với rất nhiều người một câu, sức sống của loại doanh nghiệp như Hòa Ký đáng tin hơn top năm trăm doanh nghiệp đứng đầu thế giới.