Xứ sở kim chi không rộng lắm, khoảng cách từ chỗ hai nữ nhân đến quán ăn ven đường kia không quá xa.
Sau hai mươi phút, Hàn Trí Tú vừa mới xuống xe đã nhìn thấy bóng lưng vừa quen thuộc vừa xa lạ ngồi trong quán. Nàng không thể tưởng tượng được mà há to miệng.
Nữ hài dụi mắt, nàng có thể khẳng định chính là nam nhân kia.
Nam nhân thần bí này đã biến mất sau khi chuyện xấu của nàng truyền ra. Nhưng khác với lần này, hắn không đi một mình mà còn có một nam nhân rất cao lớn uống rượu cùng.
“Ta được cứu rồi.”