“Tập đoàn sắt thép Hàn Bảo phá sản.”
Kim Hoằng Nghiệp đi thẳng vào vấn đề: “Đây là một tổn thất lớn cho đất nước. Nhưng điều khiến ta đau lòng nhất là tên tội đồ Kim Tam Vĩnh đã móc rỗng công ty nhưng hắn vẫn có thể trốn thoát, ung dung ngoài vòng pháp luật.”
Câu nói này khiến Phác Thái Nhật nheo mắt lại, nhưng hắn vẫn giữ thận trọng và sợ hãi đối với Kim Tam Vĩnh. Hắn kiên định trả lời: “Nếu đó là ý định của ông chủ Kim, chúng ta có thể đưa Kim Tam Vĩnh ra xét xử, để hắn phải trả giá.”
“Ngươi hiểu lầm rồi, ta không có hứng thú thi hành công lý, ta cũng không phải ba của ta. Ngược lại ta rất có hứng thú với phương pháp của hắn.”
Kim Hoằng Nghiệp khoát tay, hạ giọng nói ra mục đích của mình: “Nghe nói ngươi và thứ trưởng Triệu Trấn Vũ rất thân thiết. Suy nghĩ của bọn hắn rất thú vị. Ta cho rằng khoảng cách đến thành công của bọn hắn vẫn còn thiếu một người trợ giúp như ta.”