“Thiên ca, không có vấn đề gì.”
Người đầu tiên quay lại là người đi đến quầy hoa quả - Mã Đạt, trên tay thậm chí còn cầm mấy cốc nước lạnh: “Giá cả hoàn toàn giống như lời ngươi nói, lúc trước bán hàng là ba của nàng, gần đây bị cảm nên không đến.”
Hoa Thiên không chút biểu cảm gật đầu, vẫn để động cơ xe chạy. Sau khi nhận cốc nước lạnh, hắn nhìn ngược về phía cửa khách sạn.
Quầy bán trái cây không có vấn đề, vậy thì nơi có khả năng phục kích mình nhất chính là khách sạn.
Hắn biết rất rõ cách thức làm việc của cảnh sát. Nói một cách dễ nghe thì là sư tử bắt thỏ, nói khó nghe một chút thì chính là chiến thuật biển người. Nếu như cảnh sát muốn bắt mình, vậy thì nhất định đã ém quân đầy bên trong bên ngoài khách sạn.