“Ai muốn gặp ta, có mục đích gì?”
Kỷ Thiểu Quần mở chốt an toàn của khẩu súng lục dưới ánh mắt kinh sợ của Quý Lợi Cao: “Ta muốn nghe câu trả lời thật. Ngươi phải nói rõ lai lịch thân phận của đối phương. Ngươi cũng biết tình cảnh của ta hiện giờ ra sao, vì vậy ta rất có khả năng sẽ không tính đến hậu quả.”
Biểu cảm của Quý Lợi Cao có chút giãy giụa: “Sếp Kỷ, ngươi gặp rồi sẽ biết, hà tất phải làm khó ta, ta cũng chỉ là một nhân vật nhỏ đi chạy việc.”
“Ngươi có biết tại sao ta có thể làm đến vị trí này không?”
Kỷ Thiểu Quần cười lạnh: “Đó là bởi vì trước giờ ta không chiến đấu mà không chuẩn bị trước. Ngươi có hai sự lựa chọn. Một là nói với chúng ta tất cả những gì ngươi biết, chúng ta sẽ giả vờ như chưa từng xảy ra chuyện gì. Hai là ngươi đặt cược ta có phải là một kẻ điên hay không.”