“Giám đốc Mộ Dung, hay là ngươi cứ để cảnh sát Phương vào thử xem? Bác sĩ phụ trách chính là bác sĩ phẫu thuật giỏi nhất Hạ thành. Hắn nói chỉ trò chuyện thôi sẽ không ảnh hưởng đến sức khỏe của Tô tứ tiên sinh.” Đại Lại tổng cười ha hả: “Hơn nữa, cảnh sát Phương là thần thám nổi tiếng xa gần. Chỉ cần hắn có được chút manh mối, đám người kia không thoát khỏi lưới trời đâu.”
Bởi vì Đại Lại tổng gây thù với quá nhiều người, hắn không hoài nghi Vương Khải. Nhưng làm sao mà hắn không muốn biết hung thủ là ai chứ? Dù sao cũng có đạo lý không thể phòng trộm ngàn ngày được.
“Không có thương lượng.”
Mộ Dung Thanh Thanh nói, ngừng nghịch điếu thuốc, bao thuốc lá biến mất một cách thần kỳ trong tay nữ nhân.
Mộ Dung Thanh Thanh cảm thấy dạo này nàng sử dụng dao càng nhanh hơn trước, nhưng trước mặt mọi người nàng chỉ có thể dùng thuốc lá để luyện tâp. Dù sao, con dao thần bí nhất của nàng bất luận chiều dài hay độ lớn nhỏ đều ngang bằng với điếu thuốc.