Bảo Nhi mặc kệ Thạch Ngọc Phượng lải nhải, mở cái túi ra, thấy bên trong có bánh đậu, bánh gạo nếp, còn có rất nhiều các loại bánh hoạt hình rất đẹp mắt: “Ồ, đẹp quá.”
Thạch Chí Kiên cởi áo khoác máng lên móc áo, quay chỉ vào Trần Huy Mẫn cũng đặt cái gói trong tay xuống, nói với Thạch Ngọc Phượng: “Đây là tài xế riêng của ta. Ngươi cứ gọi hắn là A Mẫn.”
“Chào đại tỷ, ta tên Trần Huy Mẫn.” Trần Huy Mẫn tay chân luống cuống, lau hai tay vào áo, ngượng nghịu nói.
“Tài xế riêng?”
“Đúng vậy, hắn còn kiêm chức làm vệ sĩ cho ta luôn.” Thạch Chí Kiên vỗ vai Trần Huy Mẫn, giới thiệu với chị gái: “Thân thủ của hắn rất tốt, biết quyền Tây Dương, còn có công phu Trung Quốc.”