Thạch Chí Kiên cũng cười, cười ha hả, sau đó hắn đột nhiên đá mạnh vào chiếc bàn họp to lớn, nặng nề. Tách trà trước mặt mọi người đều bị hắn đá đổ.
Trong nháy mắt, tiếng cười trong hội trường im bặt.
Không ai ngờ Thạch Chí Kiên vừa rồi còn cười nói vui vẻ lại đột nhiên nổi giận, đặc biệt là mấy doanh nhân kia càng thêm xấu hổ.
"Khụ khụ, Thạch tiên sinh, là chúng ta sai. Trước đây, chúng ta đã suy nghĩ không chu toàn." Những doanh nhân kia đành phải cười gượng, nói với Thạch Chí Kiên: "Hơn nữa, tất cả mọi người đều là doanh nhân, gặp khó khăn khó tránh khỏi có chút oán trách, mong ngươi rộng lượng bỏ qua."
"Đúng vậy, chúng ta đều vô tâm thôi."