"Lợi tiểu thư, ngươi tìm ta?" Geoffrey đã lăn lộn ở Hồng Kông nhiều năm, không giống như những tên người Tây khác, tự cao tự đại, không thèm học ngôn ngữ nơi này. Hắn đã thông thạo tiếng Quảng Đông. Theo Geoffrey, bỏ qua phiên dịch, trực tiếp mặc cả với người Hoa mới là an toàn nhất.
"Cảnh ti Geoffrey, nghe giọng điệu của ngươi, hình như ngươi đã biết chuyện gì xảy ra rồi?" Lợi Tuyết Huyễn thử dò hỏi.
Quả nhiên, Geoffrey cười ha hả qua điện thoại: "Tin tức lớn như vậy, sao ta lại không biết chứ? Toàn Quyền đại nhân suýt chút nữa bị hắt máu chó đen, chuyện này đã truyền khắp giới cảnh sát rồi."
Dừng một chút, Geoffrey tiếp tục nói: "Nói thật, Lợi tiểu thư. Ta thấy lần này ngươi làm có chút thất bại. Chuyện nhỏ như vậy mà ngươi lại làm lớn chuyện. Chúng ta là cảnh sát, cũng rất khó xử."
Lợi Tuyết Huyễn biết, đây là đối phương đang mặc cả.