"Đừng mà đại ca." Đây chính là lý do mà Tịnh Tử Khôn sống chết không chịu đến tiệm thuốc đông y để sư phụ giúp hắn chữa trị vết thương.
Lão giang hồ này chưa bao giờ dùng thuốc tê.
"Vậy ta hỏi ngươi một câu, cái khăn mặt này của ngươi có được khử trùng không đấy? Sẽ không phải là khăn lau chân của ngươi đấy chứ?" Tịnh Tử Khôn nhăn mũi, kinh ngạc hỏi.
Quỷ Cước Phan quay đầu nhìn về phía Đao Tử Hào.
Đao Tử Hào ngửi tay, quả thật có một mùi hôi chân, vẻ mặt ngại ngùng: "Xin lỗi ngươi, ta tùy tiện lấy đại trong nhà vệ sinh."