Winzerton nhìn thấy Thạch Chí Kiên, mặt đầy tức giận. Ban đầu, nếu không phải Thạch Chí Kiên dùng thủ đoạn cứng rắn, hắn đã không mất hộp đêm Lệ Trì.
"Ồ, đông đủ quá nhỉ! Ông chủ Lý, Winzerton tiên sinh cũng ở đây sao?" Thạch Chí Kiên liếc nhìn mọi người, sau đó tự nhiên như ruồi, tìm ghế sofa đối diện Lợi Triệu Thiên, trực tiếp ngồi xuống.
Lợi Triệu Thiên nhìn Thạch Chí Kiên ung dung ngồi trước mặt mình, trên khuôn mặt lạnh lùng bỗng hiện lên nụ cười: "Thật là khách quý, sao hôm nay Thạch tiên sinh lại rảnh rỗi đến đây vậy?" Nói xong hắn còn tự mình cầm chai rượu whisky rót cho Thạch Chí Kiên một ly, ung dung nhìn đối phương.
"Ồ, ta đến đây là để bàn chuyện làm ăn với ngươi."
"Bàn chuyện làm ăn?" Lợi Triệu Thiên nhún vai: "Ta không nghe lầm chứ, chẳng hay giữa ta và ngươi có chuyện làm ăn gì mà bàn?"