Lúc này, Lôi Lạc bưng ly cà phê lên, bắt chéo chân nhấp một ngụm nhỏ. Vị cà phê đắng chát đi vào cổ họng, kích thích thần kinh tỉnh táo.
Lôi Lạc uống xong cà phê mới ngẩng đầu nhìn Howard, ánh mắt nhìn thẳng vào mắt đối phương.
Hành động to gan và vô lễ này của Lôi Lạc, không nói đến việc trong lòng Howard đã có sự bất mãn, ngay cả Nhan Hùng, Hàn Sâm và Lam Cương cũng cảm thấy hành động đó của Lôi Lạc có chút quá đáng. Dù sao bọn hắn cũng là cấp dưới, phải biết giữ chừng mực.
Lôi Lạc nhìn Howard, chậm rãi nói: "Giám đốc đại nhân, chỉ có vậy thôi sao?"
Howard mỉm cười: "Thanh tra Lôi, ý ngươi là sao?"