Tuy nhiên, nói hắn bó tay chịu trói cũng không được, nhìn hai chữ Lam Quang ở trên cái cốc, Lục Dương nhíu mày.
"Tần tỷ, chúng ta bị kiện cũng không phải chuyện gì to tát cả, khả năng nhiều nhà ở gần đây cũng bị như vậy, chị không cần phải lo lắng, đối phương có lẽ rất nhanh sẽ đưa ra yêu cầu giải quyết riêng, trước hết cứ nghe yêu cầu của bọn chúng là gì, sau đó chúng ta sẽ tính tiếp..."
"Ta sao lại đần như vậy a."
Tần Lam đưa tay đánh một cái vào má, Lục Dương tay nhanh mắt lẹ bắt được tay của nàng, nói ra: "Tần tỷ, hài tử còn ở chỗ này, chị đừng có hù nó, loại chuyện nhỏ nhặt này ta sẽ tìm người giải quyết, chị không cần phải để trong lòng, lần sau chú ý một chút là được, ngoài trừ phía bên đại lý ra, thì về sau mấy thứ khác đừng có cầm, ngã một lần thì khôn hơn một chút."
"Đúng vậy a, Tần tỷ, tên kia cũng quá xấu rồi, đổi lại em cũng bị lừa a." Liễu Thanh Thanh vội vàng khuyên.