Bốn gã Kiếm Sĩ hoàng kim này mỗi một vị đều có trình độ chiến đấu tiếp cận Nhập Vi thì không nói, bản thân cũng là nhập môn cảnh giới Lý, hai cái phối hợp có thể nói là hơn xa cao thủ Nhập Vi bình thường, hơn nữa bốn gã Kiếm Sĩ hoàng kim phối hợp lại cũng hoàn mỹ không tỳ vết, giống như một người, khi công kích căn bản khiến người ta khó lòng phòng bị, cộng thêm thuộc tính mạnh hơn, cho dù là Thạch Phong cũng cảm thấy có chút không ứng phó nổi.
Nếu không phải nắm giữ Kiếm Quang Luân Hồi, có thể tiến hành ngăn cản chính xác nhất, sợ rằng sớm đã bị đánh lui về.
- Tuy mỗi Kiếm Sĩ ta đều có thể đối phó thoải mái, nhưng bốn người liên thủ hợp kích căn bản không phải là thể chất bậc một có thể ngăn cản toàn bộ, xem ra chỉ có thể nghiền ép chính diện.
Sau khi Thạch Phong giao thủ hai ba phút với bốn gã Kiếm Sĩ hoàng kim, đã biết giao thủ tiếp cũng chỉ là lãng phí thời gian, căn bản không tìm thấy cơ hội đột phá hoặc là nhược điểm, biện pháp duy nhất chính là dựa vào lực lượng nghiền ép, bằng không căn bản là khó giải.
Thạch Phong lui một bước, không khỏi hít sâu một hơi, Thâm Uyên Giả trong tay trực tiếp giơ quá đỉnh đầu bắt đầu súc lực.