Mà thành viên của hai đoàn đội Thiên Long Phủ và Ngạo Thế Đế Quốc dưới mệnh lệnh của Thịnh Vô Tế và Tiệm Bạch Nhai giống như là mãnh hổ sổ lồng, hơn nữa phương thức chiến đấu cũng hoàn toàn khác với đoàn đội khác, trực tiếp hóa thành tiểu đội sáu người chui vào trong rừng cây tự hành động, không tập trung lực lượng tiến hành đột phá một điểm.
Trong mắt người ngoài loại phương thức chiến đấu này là rất ngốc ngếch, rất dễ bị tiêu diệt từng bộ phận, nhưng người biết hai đoàn đội này lại đều hiểu rõ, đây không phải là phương thức chiến đấu ngốc ngếch, mà là tự tin tuyệt đối với thực lực của bản thân.
Hơn nữa trong rừng cây dùng tiểu đội làm đơn vị hành động, tốc độ hành động sẽ nhanh hơn đoàn đội rất nhiều, đặc biệt là trong rừng rậm, giống như là linh hầu vậy, hành động nhanh chóng như đến vô ảnh đi vô tung.
Ngay khi thành viên của hai đoàn đội cách Thạch Lâm Tiểu Trấn không đến năm trăm mét, Tử Quỳnh cũng dẫn theo đoàn trăm người dưới tay cản lại.
- Tiểu cô nương, tuy ngươi là thiên tài của Thiên Cơ Các, nhưng ngươi cho rằng dựa vào một nhúm người này thì có thể chống đỡ được chúng ta à?