Công kích bị phân tán, cộng thêm Thạch Phong vốn là thủ cao máu nhiều, công kích của bảy người, căn bản không thể tiêu diệt được hai Thạch Phong.
Cho tới khi thời gian vô địch biến mất, hai Thạch Phong đồng thời dùng ra Kiếm Quang Hư Ảnh, có tới hai mươi đạo kiếm quang bay múa, ở trong ma pháp trận không gian nhỏ hẹp không thể né tránh này, năm người trong bảy người Đao Thủ đã lập tức bị tiêu diệt, sau đó hai Thạch Phong lại dùng ra Luyện Ngục Ngũ Trọng Trảm, kiếm sau mạnh hơn kiếm trước, chấn cho thân thể của hai người Đao Thủ còn lại run lên, hành động cũng càng lúc càng chậm chạp.
Chỉ thấy một đạo thanh mang xẹt qua.
Lần này không còn sức để ngăn cản nữa, thanh mang xuyên qua bì giáp của hai người, nặng nề va vào tấm chắn ma pháp, hai mắt trợn trừng, không thể tin được Ngốc Thứu Ngốc Thứu danh chấn các công hội lớn như bọn họ, lại bị một Đoàn trưởng của đoàn mạo hiểm tuyệt địa phản sát.
Đao Thủ vẫn muốn nói gì đó, nhưng điểm sinh mệnh đã về không, ánh mắt tan rã, hóa thành một đạo bạch quang tiêu tán, chỉ còn lại trang bị rơi ra, sau đó thì ma pháp trận vỡ vụn.