Nhưng muốn sửa chữa trang bị, cũng chỉ có tới thành trấn, nhưng phạm vi của Thú Nhân Đế Quốc rộng như vậy, trấn nhỏ được chiếm tổng cộng mới chỉ có ba bốn tòa, hơn nữa đều rất phân tán, đều ở khu ở ngoại vi, nhưng bọn họ muốn có thu hoạch lớn thì ít nhất cũng phải đi vào khu nội bộ, một chuyến qua lại cưỡi tọa kỵ ít nhất cũng phải mất mười tiếng trở lên, trên đường nếu gặp trung đội hoặc là đại đội thú nhân tuần tra, cho dù không bị đoàn diệt, cũng tổn thất thảm trọng.
Mà Ngân Dực Tiểu Trấn ở bên cạnh thần tích viễn cổ thì không nói, vị trí cũng cách khu nội bộ rất gần, cho dù bọn họ không thể tiến vào thần tích viễn cổ, cũng có thể thông qua Ngân Dực Tiểu Trấn xâm nhập khu nội bộ của Thú Nhân Đế Quốc.
Bên kia Thạch Phong cũng đơn độc một mình đi đến đại sảnh công hội dưới lòng đất.
Đứng trong đại sảnh khắc ma pháp trận, Thạch Phong từ trong ba lô lấy ra Anh Hùng Chi Chương kêu gọi Ma Pháp Vương.
Vốn tấm Anh Hùng Chương này, hắn là định dùng trên Linh Dực Thành, có điều Viễn Cổ Chi Thành đột nhiên xuất hiện, để bảo đảm an toàn cho Ngân Dực Tiểu Trấn, vẫn chuẩn bị dùng trên Ngân Dực Tiểu Trấn.