Trong nháy mắt tiến vào Khê Nguyệt Trấn, Phi Tâm và Mộc Vân lập tức bận rộn, trừ an bài phòng ngự cho trấn nhỏ ra, còn phân phát cho Huyết Nguyên Dược Tề cho người chơi tinh nhuệ và cao thủ trong trấn, tổng cộng bốn ngàn bình Huyết Nguyên Dược Tề, không nói có thể ngăn cơn sóng dữ, ít nhất đối mặt với đại quân tinh nhuệ ba mươi vạn người, khiến Khê Nguyệt Trấn chống đỡ được ba tiếng là không có bất kỳ vấn đề gì.
Mà ba tiếng đủ để Bách Hoa Cung tổ chức đại quân cứu viện tới nơi, đến lúc đó Tinh Hoàn muốn chiếm Khê Nguyệt Trấn sẽ phải trả giá đắt, mà trả giá như vậy, đối với Tinh Hoàn Công Hội mà nói tuyệt đối là điều không muốn nhìn thấy, dẫu sao mục tiêu chân chính của Tinh Hoàn Công Hội là Chiến Hồn Bất Lạc và Xích Đế, hao phí rất nhiều tinh nhuệ ở trên người Bách Hoa Cung căn bản là không đáng, làm như vậy ngược lại sẽ cho Chiến Hồn Bất Lạc và Xích Đế không ít cơ hội.
Ngay khi thời gian đang trôi qua từng chút một, toàn bộ Khê Nguyệt Trấn cũng bởi vì sự có mặt của đám người Phi Tâm, bầu không khí vốn đã rất nặng nề và tuyệt vọng liền biến mất, bị thoải mái dễ chịu hoàn toàn thay thế, thậm chí bắt đầu thoải mái đàm luận về chiến tranh lần này Tinh Hoàn Công Hội phát động với Khê Nguyệt Trấn, giống như trận chiến này đã không còn liên quan gì tới bọn họ.
- Phi Tâm tỷ, lên vừa nhận được tin tức, hiện tại hội trưởng đã tổ chức hai mươi vạn đại quân tinh nhuệ đang trên đường tới Khê Nguyệt Trấn, không cần ba tiếng là có thể tới nơi.
Mộc Vân đi đến bên cạnh Phi Tâm đang đứng trên tường thành quan vọng, có chút kích động nói.