Cho tới khi người của Thần Tích xoay người bỏ chạy, đã có hơn ngàn người bị tiêu diệt, trong đó còn bao gồm cả cao thủ bậc hai ngông cuồng tự đại.
Mà khi người của Thần Tích đang điên cuồng chạy trốn xung quanh, Thiên Lý Vô Nhai đột nhiên phát hiện trên sơn cốc có một bóng người đang nhìn bọn họ, hắn cũng vô cùng quen thuộc với bóng người này, chính là Thạch Phong hắn đang muốn tìm.
Lúc này Thạch Phong giống như người đi qua đường, từ xa xa thưởng thức cảnh tượng giết chóc dưới núi, nhàn nhã vô cùng, giống như quái vật lân giáp trên bầu trời không tồn tại vậy.
- Đáng chết! Nhất định là hắn, đây nhất định là thông đạo không gian hắn làm ra! Bằng không không thể trùng hợp xuất hiện những quái vật này như vậy được.
Thiên Lý Vô Nhai nhìn chằm chằm Thạch Phong lẳng lặng đứng nhìn tất cả trên sơn cốc, trong lòng đầy phẫn nộ và khó hiểu,