CHƯƠNG 1207: CÀN QUÉT (2) Ngục Ma vốn chính là chậm nửa nhịp, cộng thêm sự trì trệ trong chớp mắt này, khiến Thâm Uyên Giả cắt qua thuẫn phòng ngự ma pháp của Thần Dụ Giả và hàn băng hộ thuẫn của Nguyên Tố Sư, chém vào thân thể, bản không kịp dùng ra Hàn Băng Bình Chướng.
Lực lượng của Kiếm Nhận Giải Phóng, khiến thuộc tính nhanh nhẹn và lực lượng của Thạch Phong tăng mấy lần, cho dù thuộc tính của Thạch Phong đã bị suy yếu, nhưng sau khi trải qua đề thăng, lực công kích vẫn vượt xa trước kia không ít.
Cho dù là bị thuẫn phòng ngự ma pháp và hàn băng hộ thuẫn hấp thu không ít thương tổn, nhưng thương tổn bạo kích của trảm kích đánh lên trên người Ngục Ma vẫn tạo thành 13418 điểm thương tổn, đối với Ngục Ma chỉ có hơn 11000 điểm sinh mệnh mà nói, đủ để cắn nuốt tất cả điểm sinh mệnh của Ngục Ma rồi.
- Ngươi rốt cuộc là... Người nào?
Ngục Ma nhìn điểm sinh mệnh của mình điên cuồng trôi đi, quay đầu nhìn chằm chằm, trong ánh mắt đầy vẻ không cam tâm, nếu vừa bắt đầu hắn đã dùng ra Hàn Băng Bình Chướng, hắn hoàn toàn có thể có cơ hội đợi tới lúc NPC tới đây, không ngờ bởi vì thân ở sân thi đấu Thần Ma, mà xem thường thực lực của đối thủ, có điều Ngục Ma có không cam tâm tới mấy, cuối cùng vẫn ngã xuống đất, rơi ra một kiện trang bị và một quyển sách cổ.