CHƯƠNG 1191: MA PHÁP THÁI CỔ (2) Xung quanh Thạch Phong đã không còn ma lực, lập tức đại não của Thạch Phong giống như thiếu dưỡng khí, tầm mắt biến thành có chút mơ hồ, đầu óc cũng theo đó mà trở nên có chút mê muội, sức nắm giữ thân thể cũng bắt đầu biến thành trì trệ.
Chỉ một lát, ngực Thạch Phong hiện ra một sợi xích màu trắng bạc to cỡ ngón tay, sợi xích một mực kéo dài đến ngoài lĩnh vực cấm ma rồi sau đó thì không nhìn thấy, giống như căn bản không tồn tại.
- Đây là gì? Thạch Phong không khỏi kinh ngạc.
Hắn vẫn là lần đầu nhìn thấy tình huống như vậy, hơn nữa theo sợi xích này xuất hiện, rõ ràng có thể cảm thấy lực lượng của thân thể cũng đang không ngừng suy yếu.
- Đây là nguyền rủa của ngươi, sợi xích màu trắng bạc này là Thị Linh Hồn Tỏa Liên, đã gắn chặt với linh hồn của ngươi, cái này cũng coi như là kỷ niệm mà thanh niên thần bí đó để lại cho ngươi trước khi đi.