Trường Tôn Thánh Hải càng nhìn càng nghi ngờ, vội vàng tiến lên, lễ bái nói: "Đệ tử Thánh Hải, bái kiến sư tôn! Sư tôn có ơn tái tạo Thánh Hải, năm đó nếu không có sư tôn chỉ điểm, chỉ sợ cả đời cũng khó có thành tựu..."
Hắn ta nói đến mức động tình, nghĩ đến đủ loại tủi thân và kỳ thị mình gặp phải khi đi tới học ở Bỉ Ngạn, khóe mắt không khỏi đỏ hoe.
Thông Thiên Đạo Chủ nói: "Đứng lên đi, môn phái của ta không có nhiều quy củ kỳ quái như vậy. Năm đó ta thấy ngươi thiên tư tuyệt đại, không muốn ngươi bị thường như vậy, trở thành phế nhân, cũng có ý muốn mượn cơ hội thành Đạo của ngươi để ta sống lại. Chỉ có điều không ngờ ta lại có cơ duyên khác, không ngờ vẫn có thể thức tỉnh trở thành Đạo Chủ."
Trường Tôn Thánh Hải vội vàng đứng dậy, liếc nhìn Hứa Ứng một cái rồi nói: "Sư tôn, vị này..."
Thông Thiên Đạo Chủ nói: "Vị này là Hứa Ứng, đồng hương của vi sư, lần này vi sư có thể sống lại là nhờ Hứa đạo hữu hiến tế rất nhiều Bất Hủ Chân Vương và Đạo Quân, đánh thức Sát Phạt chi đạo. Phải gọi là Hứa sư thúc."