Đạo Tông Nguyên nói: "Cái này thì không biết. Năm đó Bỉ Ngạn xâm lấn Nguyên giới, ta và Truyền Đình Đạo Chủ đánh một trận, tiếc là ta bại một chiêu, tự biết không bằng hắn. Nhưng Truyền Đình Đạo Chủ thấy ta lưng tựa vào Nguyên giới, lực lượng vô cùng vô tận, biết muốn bắt được ta chỉ e chính mình cũng sẽ bị hao tổn, vì thế rút lui. Sau khi hắn đi, ta đã cắt đứt tất cả liên hệ giữa Nguyên giới và Bỉ Ngạn, chặt đứt hết thảy liên hệ Nhân Quả, khiến cho đối phương không cách nào tìm được Nguyên giới. Bên kia chắc có mấy vị Đạo Chủ khác, nhưng có mấy vị, thực lực như thế nào, ta không thể biết được."
Năm đó Nguyên giới chiến đấu với Bỉ Ngạn, đối với Bỉ Ngạn mà nói đây chỉ là trùng hợp gặp được một vũ trụ, vì vậy Truyền Đình Đạo Chủ của Bỉ Ngạn dẫn theo một vài Bất Hủ đến đây chơi.
Nhưng đối với Nguyên giới mà nói, đây lại là tai hoạ ngập đầu, Nguyên giới tử thương nặng nề, lúc này mới khiến người kia không thể không lui.
Đạo Tông Nguyên đưa y đến bên ngoài di tích Nguyên giới, nói: "Hứa Đạo Tổ vẫn là Chí Tôn cảnh viên mãn, vì sao vẫn chưa đột phá tu thành Bất Hủ cảnh?"
Hứa Ứng nói: "Mặc dù cảnh giới Chí Tôn của ta đã viên mãn, nhưng đại đạo lại chưa từng viên mãn."