"๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Đệ tử áo vàng kia sắc mặt trắng bệch, lung lay như sắp đổ, giọng nói nức nở: “Không phải ta! Kiếm ý tuyệt thế của ta còn chưa chui ra đã bị luồng kiếm ý này trấn áp rồi. Các vị sư huynh, có thể ta ngộ sai rồi...”
Mắt thấy bọn họ sắp không chịu nổi, luồng sát ý tuyệt thế kia dần dần thu liễm, áp lực lên mọi người càng ngày càng nhỏ, nhưng kiếm khí treo ngược trên bầu trời lại khiến người ta cực kỳ áp lực!
Tuy sát ý đã thu liễm nhưng kiếm uy lại càng mạnh!
Ánh mắt Hứa Ứng khép hờ, như nhắm như không, không nhìn kiếm quyết trên vách đá thẳng đứng, y đã thuộc nằm lòng kiếm quyết.