"๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Hứa Ứng đột nhiên nảy sinh suy nghĩ: “Nếu có đủ nhiều địch nhân, có lượng huyết khí, thế thì tinh thần của Tam Đàn Hải Hội đại thần sẽ ngưng tụ, hư ảnh sẽ từ hư hóa thực. Hắn có thể khởi tử hoàn sinh không?”
Tình cảnh vừa rồi, dường như có khả năng này.
Hỗn Thiên lăng bay tới, trong dải lụa có một ý thức cổ xưa truyền tới. “Đừng có tưởng bở. Chúng ta giúp ngươi không phải vì ngươi thắp mấy nén hương cho Tam Đàn Hải Hội đại thần, cũng không phải vì ngươi đối đãi khách khí với chúng ta., chưa bao giờ coi chúng ta như công cụ. Không phải mấy nén hương là mua chuộc được chúng ta đâu!”
Hứa Ứng nắm chặt Tiểu Thiên Tôn trên lưng cười nói: “Chỗ ta còn mấy nén hương.”