"Ánh mắt Thương Nguyệt Chân Nhân nhìn chằm chằm vào Tiểu Thiên Tôn, quan sát thần thái của hắn, cười nói: “Tiểu Thiên Tôn, ngươi nên tìm đại phu đi. Ta lo ngươi chảy nhiều máu như vậy thì mất mạng lúc nào chẳng biết được đâu. Ta quen một vị đại phu tên là Ngọc Thủ Ma Y, giỏi nhất là chặt đầu người, tháo đầu ngươi xuống sửa sang lại, không chừng tai mắt mũi miệng của ngươi sẽ không chảy máu nữa.’
Hắn khẽ nhíu mày, Tiểu Thiên Tôn chảy máu đầm đìa nhưng thân thể lại như không phải của mình, hoàn toàn không có vẻ gì là khó chịu!
Trong miệng Tiểu Thiên Tôn vẫn chảy máu ồ ạt, nói năng cũng không nhanh nhẹn như ngày thường, cười nói: “Được, ta nhất định phải làm quen với vị Ngọc Thủ Ma Y này một phen. Trước khi hắn chữa cho ta, ta cũng phải vặn đầu của ngươi xuống để hắn sửa một phen.”
Thương Nguyệt Chân Nhân khẽ nhíu mày, trong lòng cảm thấy kỳ quái: “Ngày thường Tiểu Thiên Tôn ăn nói ý tứ, sao hôm nay lại đùa bỡn với ta? Có vẻ không giống hắn lắm...’
Trong lòng hắn máy động, cười nói: “Thiên Tôn, gần đây ta phổ được một bộ Thiên Ma Bát Âm, muốn mời ngươi chỉ điểm.’