Hứa Ứng nghe tiếng nhìn lại, chỉ thấy người tới là một thanh niên khí khái hào hùng, mặc bộ áo trắng hết sức thanh lịch.
Hứa Ứng nghi hoặc nói: “Các hạ là?”
Thanh niên áo trắng kinh ngạc đáp: “Xem ra Hứa công tử còn chưa khôi phục ký ức. Tại hạ Diệp Diễm, năm xưa chuyện Yến Bảo Nhi chuyển thế là ta phụ trách. Ta tự chém cảnh giới, tiên hóa thành phàm, từ Tiên giới đi xuống thế gian tiến vào luân hồi, nắm giữ vị trí Yến Bảo Nhi chuyển thế. Sau đó ta phối hợp với Thần Vương và chư thần trên thế giới Thiên Đạo, bố trí mai phục tại thế giới Vĩnh Ninh mà Yến Bảo Nhi chuyển thế.”
Khóe mắt Hứa Ứng giật giật, cười nói: “Ta đi vào trí nhớ Kim gia, xem lại quá khứ trong ký ức, phát hiện ra thời kỳ đó có rất nhiều tồn tại thần bí trợ giúp Thiên thần và Đại Thương truy sát ta, có lẽ trong đó có các hạ?”
Thanh niên áo trắng Diệp Diễm lắc đầu nói: “Bọn họ là cấp dưới của ta, còn phụng lệnh hạ phàm trước ta. Để đuổi bắt ngươi, tránh ngươi trốn thoát khỏi trấn áp, bọn họ liên thủ với Thiên thần và luyện khí sĩ Đại Thương, tử thương nặng nề. Đại đa số bọn họ chết trong tay ngươi, cấp trên cảm thấy ngươi khó đối phó nên bảo ta hạ giới.”