Dịch: Athox
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
Hứa Ứng lấy tay xách áo sau eo hắn, tránh để hắn rơi xuống, khen: "Thần thông của sư tổ, ta chỉ thấy ở trên người Hạo Dập Đại Đạo Quân, Thái Nhất Đạo Chủ cũng không tinh xảo như vậy. Sư tổ, lúc ngươi đuổi giết ta ở Hỗn Độn Hải, sao chưa từng thi triển thần thông tinh diệu như vậy."
Động Huyền Tử cố gắng ổn định thân hình, nhưng vết thương lại bộc phát, suýt nữa ngất đi.
Nhưng vào lúc này, hắn chỉ cảm thấy bàn tay Hứa Ứng đặt ở sau lưng hắn truyền tới từng luồng đạo lực, đúng là các loại đạo lực tương ứng với Thái Nhất đại đạo, cuồn cuộn không ngừng, tinh thuần đến cực điểm, thậm chí còn thuần khiết hơn so với các loại đại đạo hắn thiên chuy bách luyện!
"Tên tiểu tử thối này, lúc nịnh bợ ta chẳng khác nào châm chọc ta, nhưng đúng là tôn sư trọng đạo." Động Huyền Tử thầm nghĩ.
Bốn vị Lâm Đạo Chủ phi thân tới, tế ra Đại La Phần Thiên cổ, Đạo Hoàng Tam Kiếp kiếm, Huyền Âm Hỗn Thiên ddấu và Hồng Mông đạo ấn, giam Hứa Ứng và Động Huyền Tử vào chính giữa, đằng đằng sát khí.
Thạch Lam Đạo Chủ phi thân tới, ánh mắt nhìn vào trên người Hứa Ứng, vừa mừng vừa sợ, cười nói: "Thì ra là ngươi! Hứa Ứng, Thiên đường có lối ngươi không đi..."
Hứa Ứng lập tức cắt lời cô: "Thạch Lam, ta nói nếu chọc ta sẽ xóa bỏ tổ tông mười tám đời của ngươi khỏi lịch sử. Ngươi còn dám trêu ta!"
Thạch Lam Đạo Chủ đang định nói gì đó thì đột nhiên thấy thời không xoay chuyển, thời gian vô lượng từ hiện tại trút xuống quá khứ.
Vũ trụ Bỉ Ngạn như tiến vào trong thời gian luân hồi, bọn họ ở ngoài luân hồi, thời gian lại trong luân hồi!
Trong lòng Thạch Lam Đạo Chủ giật thót, đang muốn nói chuyện, đã thấy thời không chảy ngược đột nhiên ngừng lại, cô nhìn thấy cha mẹ mình.
Phụ thân của cô là một vị Cổ Thần, mà mẫu thân là một vị Bán Thần, phụ mẫu đều đã chết trong năm tháng xa xưa.
Nhưng lúc này, cha mẹ cô còn chưa mang thai cô.
Cô nhìn thấy, Hứa Ứng chập ngón tay thành kiếm, Tru Tiên kiếm chỉ thay đổi luân hồi, kiêm cả nhân quả kiếp vận sát phạt, đâm về phía cha mẹ cô!
"Hứa Ứng, ngươi nói là trêu chọc Tam giới, không phải trêu chọc ngươi..."
Thạch Lam Đạo Chủ mới nói tới đây thì cả người đột nhiên biến mất, chỉ còn lại Thạch chi đạo mà cô đang tu luyện xung kích Hứa Ứng.
Uy năng của thiên địa đại đạo này quả thực cường đại, nhưng chỉ khiến quần áo Hứa Ứng hơi lay động một chút, rồi không có động tĩnh.
"Xin lỗi nhé, ta đã quên mất chuyện này."
Hứa Ứng áy náy nói, nhưng hoàn toàn không có ý áy náy. Hành động lần này của y ít nhiều có phần ý tứ khoe khoang, bởi vì với thực lực trước mắt của y, giết chết Thạch Lam Đạo Chủ ngay chính diện thật ra càng đơn giản so với gạt bỏ tổ tông của Thạch Lam, hoàn toàn không cần phải vẽ vời cho thêm chuyện.
Hứa Ứng giải trừ thần thông, Luân Hồi Hoàn vặn vẹo đột nhiên biến mất, trở về hiện tại.
Nhưng tuy Thạch Lam Đạo Chủ biến mất không thấy dâu, thế nhưng xuất hiện trước mặt hắn lại là một vị Đạo Chủ khác, Lăng Yên Minh Vương, cầm trong tay Uẩn Thiên trụ, đằng đằng sát khí, cùng với bốn vị đạo thân Lâm Đạo Chủ bao vây y.
Hứa Ứng ngạc nhiên, đúng lúc này, một tiếng cười của Lâm Đạo Chủ vang lên: "Hứa Ứng, ngươi chưa đạt tới trình độ ngộ ra tất cả trong nhân quả. Ngươi có thể xóa bỏ Thạch Lam, để toàn bộ lịch sử về cô ta không xuất hiện ở Bỉ Ngạn, nhưng ngươi lại không thay đổi được nhân quả."
Một vị Lâm Đạo Chủ áo trắng khác cười nói: "Bởi vì ta muốn lưu lại một Đạo Chủ tới làm nô tài của ta, cho nên bất kể ngươi gạt bỏ ai, ta vẫn sẽ giữ lại một người."
Lăng Yên Minh Vương nghe đến đó thì nghi ngờ hỏi: "Thạch Lam? Thạch Lam gì?"
Hắn chứng đạo một ức năm trước, chưa bao giờ nghe qua tục danh Thạch Lam Đạo Chủ này!
Hứa Ứng kinh ngạc nhìn qua rồi nói: "Chẳng lẽ Lâm Đạo Chủ là Nhân Quả đắc đạo?"
Bốn vị Lâm Đạo Chủ đồng thời gật đầu, cười nói: "Hứa đạo hữu đã sớm có suy đoán về chuyện này, cần gì phải ra vẻ kinh ngạc? Trước kia ta tu thành Đạo Chủ Linh chi đạo, chợt phát hiện, Linh chi đạo cũng không thích hợp với ta."
Hứa Ứng suy đoán nói: "Chắc chắn ngươi cực kỳ thông minh."
Lâm Đạo Chủ thở dài rồi nói: "Thông minh thì có tác dụng gì? Tu thành Tiên Thiên Cửu Đạo thật sự quá khó khăn. Ta không có thiên phú như La Đạo Chủ, có thể từ Hồn chi đạo một mực thôi diễn đến Hư Không , cũng không có tư chất như Hoa Đạo Chủ, thế mà lại từ không đến có, tu luyện được Thái Nhất. Ta chỉ có một chút khôn vặt, ta chỉ có thể như Thái Nhất Đạo Chủ, tu luyện từng bước từng bước một, tự mình suy xét."
۩ ۩ ۞ ۩ ۩