۩ ۩ ۞ ۩ ۩
Đạo Tôn nói:"Ta nhận thấy loại dị biến này, thấy được tương lai của Thiên Cảnh. Tu sĩ chúng ta vốn đi nghịch thiên, từ phàm tới tiên, Hỗn Độn Hải muốn diệt ta, diệt Thiên Cảnh ta, ta tuyệt đối không chấp nhận. Ta có thể thay đổi tất cả những thứ này. Chỉ có điều ta đã tìm khắp tất cả tương lai, Thiên Cảnh bao gồm cả ta, đều không có tương lai. Ngay khi ta đang tuyệt vọng, trong lúc bất chợt, ta nghĩ ra một biện pháp."
Thần sắc La Thái Tông khẽ động: "Biện pháp gì?"
Đạo Tôn mỉm cười: "Trong Hỗn Độn Hải, vũ trụ vô cùng vô tận, còn nhiều hơn so với cát trong biển, cho nên ta chỉ cần chuyển dời kiếp vận sang một vũ trụ tương đối lạc hậu, Như vậy kiếp vận của Thiên Cảnh, kiếp vận của ta đều được chuyển dời, chẳng phải có thể khiến Thiên Cảnh và ta lại thu được cuộc đời mới hay sao? Vũ trụ này nhất định phải tàn bạo, cấp kém, người thống trị của nó phải là loại vô dụng."
Khoé mắt của La Thái Tông giật giật.