Hứa Ứng lắc đầu nói: "Ta cũng không cố ý làm vậy, quả thật bất đắc dĩ."
Khương Hoan thành chủ cười nói: "Chẳng lẽ các hạ cũng đến thăm dò cấm địa này? Hay các hạ đã nghe được điều gì?"
Sắc mặt Hứa Ứng khẽ biến: "Ngươi cũng nghe nói?"
Khương Hoan thành chủ thu hết thần thái của hắn ta vào đáy mắt, trong lòng nghiêm nghị, như cười như không nói: "Xem ra tin tức này đã truyền ra ngoài. Đúng vậy, ta cũng nghe thấy tin tức Kỷ Thương Đạo Chủ sắp thoát khỏi vây khốn từ thời thái cổ nên mới đến đây. Theo truyền thuyết, Kỷ Thương Đạo Chủ sẽ lựa chọn người tài năng xuất chúng, truyền công pháp Đạo Chủ cho hắn. Sát thủ Hứa Ứng, ngươi đã có Huyền Hoàng Đạo Giới Kinh, sao phải lòng tham không đáy?"
Hứa Ứng cười nói: "Nếu Kỷ Thương Đạo Chủ truyền công pháp, thế thì không chỉ có chúng ta tới đây, chắc chắn còn có những Bất Hủ khác chạy tới. Thế nhưng nơi đây chỉ có chúng ta, có thể thấy lời đồn này là giả."