Hứa Ứng đứng ở mũi thuyền, tản đi đại cung, nâng cánh tay phải, năm ngón tay giang rộng ra, mũi tên Nhân Quả kia lập tức đùng đùng nổ tung, hóa thành vô số sợi tơ Nhân Quả, tuôn trào qua hai bên thân thể y, chảy vào trong nửa Cảnh giới bao phủ trong Luân Hồi đại đạo của y.
Đạo Thắng Tử Nghịch Chuyển Luân Hồi, Điên đảo Nhân Quả, tuy tinh diệu vô cùng, nhưng Hứa Ứng mới là Bất Hủ cảnh Nhân Quả đại đạo, đưa tay ra là kéo theo ức vạn Nhân Quả, bởi vậy mới có vẻ thong dong như thế.
"Nhân Quả đại đạo, quả thực bất phàm, trên đời này người có thể tu luyện Nhân Quả đại đạo tới cấp độ như ngươi, chỉ có Hồng Đạo Quân."
Đạo Thắng Tử nhẹ nhàng hạ xuống trên nửa chiếc thuyền lầu, khen: "Nhưng ngay cả Hồng Đạo Quân vận dụng cũng không tinh diệu bằng ngươi. Cảnh giới của hắn cao hơn ngươi, tu vi thâm sâu hơn ngươi nhưng thần thông lại không bằng ngươi. Ngươi giỏi lắm."
Hứa Ứng điều động Luân Hồi, ánh mắt lấp lóe rồi nói: "Ngươi cũng rất giỏi. Ngươi đối mặt với một mũi tên tất sát của ta, vậy mà lại dùng một khắc của mình để che tai ương. Ta bắn chết ngươi chỉ là ngươi trong một khắc, sau một khắc, ngươi vẫn còn sống. Đúng không?"