Ngay khoảnh khắc khi y nhảy lên cao, y nhìn thấy một bóng dáng thon dài đi ra từ trong rừng kiếm đá sụp đổ, thân hình gọn gàng, không giống với loại thân thể to lớn cường tráng của Thánh tộc Bỉ Ngạn.
Người này phảng phất như một vị cổ nhân bước ra từ thư họa, áo bào xanh dài, gầy gò, chòm râu dài tới trước ngực.
So sánh ra thì Thánh tộc ở Bỉ Ngạn thật sự quá hùng tráng, hoa văn hình dáng dạng cành cây làm cho thể phách bọn họ trông như Cổ Thần, thường thường sẽ mọc ra rất nhiều thứ kỳ quái ở trên đầu, cánh tay, cánh chim, khớp xương.
Nhưng ông lão áo xanh này lại tương đối phù hợp với thẩm mỹ của Hứa Ứng.
Bàn tay của hắn nhẹ nhàng nắm chặt Tru Tiên Kiếm, kiếm quang như một vũng nước trong chiếu rọi đạo tâm, không có bất kỳ gợn sóng nào.