"Chỉ e tới lúc ta học được Linh văn nơi đây mới có thể khôi phục năm động uyên này."
Hứa Ứng thầm than trong lòng một tiếng, vận chuyển lực lượng của động uyên Võ Đạo, đầu bay lên, nói: "Chung gia, chúng ta tới gặp cao nhân nơi đây."
quả chuông thu nhỏ lại, cùng y một trước một sau bay ra khỏi Tiên điện.
Bên ngoài Tiên điện, một người trẻ tuổi với ba con mắt cực kỳ cung kính đứng đó, không biết là do da dẻ bị nắng chiếu huynh sao, khuôn mặt hơi ửng đỏ khiến cho Hứa Ứng nảy sinh hảo cảm.
Người trẻ tuổi ba mắt nhìn thấy Hứa Ứng, cũng hơi ngẩn người: "Vị tiên nhân này thương thế thật nặng!"