Chương 1721: Chạm vào người, chạm vào tàn huyết 2
Hắn dẫn Hứa Tĩnh đến Thế giới Nguyên Thú, đi đến trước nấm mộ ngày đó hắn mai táng Hứa Ứng, nói: “Nhị đệ không còn chút sinh cơ nào, nên ta đã chôn hắn ở đây. Ta lo đám xấu xa kia sẽ phá hoại thi thể của hắn, nên mới dẫn hóa thân của Đan Huyền Tử đi… Ơ, chờ đã, thi thể trong mộ đâu rồi?”
Lúc này chó mực mới chú ý tới khe nứt trên mộ, giống như có thứ gì đó leo từ trong phần mộ ra!
"Nhị đệ giả chết ư?" Hắn kinh ngạc không thôi.
Hứa Tĩnh cũng ngây người, đột nhiên mừng rỡ, nước mắt giàn giụa, nghẹn ngào nói với Thần Bà: "Phùng sư tỷ thần cơ diệu toán, vợ ta còn kém xa. Bây giờ ta đã hoàn toàn khâm phục rồi!”