Chương 1171: Pháp môn lĩnh ngộ thập động thiên 1
"๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Hứa Ứng cười cởi mở: “Tiền bối, chỉ là chút chuyện nhỏ không đáng nhắc tới. Vốn dĩ ta cứu tiền bối là định vớt thân thể của tiền bối về, xem xem có thể chế tạo thành pháp bảo gì không, chứ vốn không mang ý muốn cứu người. May mắn tiền bối chưa chết, nếu chết rồi chắc bây giờ đã bị ta luyện thành pháp bảo.”
Ngộ Không đạo nhân cũng rùng mình một cái, thầm hô may mắn, cười nói: “Tuy ngươi không cần báo ân, nhưng ta cần báo ân.”
Đôi mắt gì tỏa hào quang vàng rực, quan sát Hứa Ứng, nhíu chặt lông mày, trầm ngâm không nói năng gì.