TRUYỆN FULL

[Dịch] Tôi Ở Nhân Gian Live Stream Đoán Mệnh

Chương 135: Chương 135

Chu Khoa Vũ trầm mặc một hồi, sau khi suy nghĩ thì viết lên quyển bài tập: [Khi tôi là người thì thấy làm quỷ không hề tốt, thế giới của quỷ, cá lớn nuốt cá bé, không thể sống cùng người thân, hình dáng của quỷ trông rất đáng sợ, đôi khi còn bị dáng vẻ của mình dọa sợ.

Nhưng khi làm quỷ, tôi có khả năng đặc biệt, càng thú vị hơn so với lúc làm người.

Lại nói, khi làm quỷ tôi không cần đi thi!]

An Như Cố: …

Chu Khoa Vũ mắt đẫm nước, viết lên giấy: [Nếu như bây giờ tôi đi đầu thai, hơn 6900 ngày nữa lại phải thi đại học đó!]

An Như Cố: …

Cậu ấy cảm thấy mình nói vẫn chưa hết ý, thế là nói ra suy nghĩ từ tận đáy lòng: [Nghe nói sau khi chết, sẽ bị âm sai câu hồn. Trời xui đất khiến, linh hồn tôi lại bám vào đồ vật, không hề gặp phải âm sai. Nghe quỷ đi ngang qua nói, hiện giờ dưới Địa Phủ chật kín người, rất nhiều việc, những âm sai kia đôi lúc sẽ sơ xuất, không đến câu hồn tôi đi.

Địa Phủ đất chật quỷ đông, quản lý lỏng lẻo, chỉ cần quỷ không hại người sống, có thể tạm thời du đãng trên nhân gian.

Đại sư, đừng bắt tôi xuống đó! Coi như giảm sức ép cho Địa Phủ…]

An Như Cố nghĩ đến tỉ lệ sinh sản hàng năm đều thấp dần, tương lai còn thấp hơn nữa, cô đã hiểu tại sao lại còn nhiều quỷ như vậy.

Trong ánh mắt trông mong của Chu Khoa Vũ, An Như Cố xoa cằm nói: “Cậu có thể tạm thời ở nhân gian, nhưng với điều kiện tiên quyết là không thể làm hại người sống.”

Chu Khoa Vũ nghe vậy cực kỳ vui sướng, trang giấy trên quyển bài lập lật không ngừng, tiếng loạt xoạt vang lên, dường biểu đạt sự vui vẻ của mình.

Nhưng An Như Cố lại nói tiếp: “Cậu và mấy cậu học sinh kia xung đột, rồi đe dọa bọn họ, khiến bọn họ hôn mê, mặc dù không tạo thành hậu quả nghiêm trọng, nhưng đã tạo thành ảnh hưởng khá tệ, đây là một chuyện sai trái, cậu có dị nghị gì không?”

Chu Khoa Vũ nhanh chóng nhận sai: [Là lỗi của tôi.]

An Như Cố suy nghĩ một lúc rồi nói: “Tôi đánh lạc ấn lên người cậu, để cậu ở Xuất Vân Quán nghỉ ngơi một thời gian, dùng hạo nhiên chính khí gột rửa lệ khí trên người cậu, đồng ý không?”

Chu Khoa Vũ biết đây là cơ hội cuối cùng của mình, lập tức trả lời: [Đồng ý!]

Thương Nguyệt thấy âm khí bay mất, cắn môi, dáng vẻ tràn ngập bất mãn.

An Như Cố thấy cô ấy như thế, bèn an ủi: “Nếu cô thích ăn âm khí như vậy, khi nào tôi ra ngoài trừ tà sẽ dẫn cô theo, không để cô đói.”

Thương Nguyệt nghe vậy đành phải gật đầu đồng ý.

An như Cố đánh lạc ấn lên balo màu đen, đưa cái balo đang run rẩy vào Đạo Quán. Dưới ánh mắt của Thần Phật, chắc hẳn cậu ấy sẽ sửa tật xấu của mình.

Khoảng thời gian này, An Như Cố hiểu được khả năng của Chu Khoa Vũ. Cậu ấy bất ngờ ngã lầu mà chết, chuyện yêu thích nhất và ghét nhất chính là học, cho nên sau khi chết, linh hồn mới bám vào balo đi học của mình.

Ban đầu cậu ấy chỉ có thể phụ thân trên balo, sau này vơ vét được nhiều âm khí, thực lực mạnh hơn, khiến cậu ấy có thể bám vào sách vở trong balo, còn có thể tạm thời hiện hình rồi rời khỏi balo.

Lần trước khi Chu Khoa Vũ chơi trò hữu nghị, lúc đó quả thực cậu ấy xuất hiện ở dưới tòa ký túc xá và trước cửa phòng.

Nhưng phạm vi hoạt động của cậu ấy không xa, linh hồn chỉ có thể phụ thân trên sách vở và hoạt động trong khoảng 10 dặm quanh cái balo.

An Như Cố xoa cằm, cô suy nghĩ, dù sao Xuất Vân Quán là một Đạo Quán, sau này có thể có vài đạo sĩ đến ngủ nhờ, Đạo Quán nhiều người chết hơn người sống thì khá kỳ quái.

Lần trước chuyện vợ chồng Trương Linh đến đây thắp hương, rồi bị kinh sợ, cuối cùng phải mua mấy cái phù bình an mới tĩnh tâm lại được.

Nếu muốn quỷ không làm luyện, chỉ có thể họ làm việc, như vậy không có thời gian rảnh rỗi quấy phá.

Chu Khoa Vũ không làm việc nặng, không biết trồng trọt, không thể làm bài tập vượt khỏi trình độ cấp 3, nhưng lại thích dọa người ta. Nghe suy nghĩ của cậu ấy xong, cô thấy người này hưởng thụ cảm giác khi dọa người ta sợ.

Cô bắt đầu tìm tòi trong ký ức, bông nhiên nhớ đến một thứ - nhà ma.

Vị trí của thôn Thang Trì hơi xa chỗ phồn thịnh nhất của Nam Kinh, nếu nói nó tốt cũng được, mà không tốt cũng không xong, đến bây giờ vẫn chưa có tàu điện ngầm, chỉ có thể đi xe buýt đến. Gần đây có trường đại học, nhưng xây đại học ở đây vì giá đất khá rẻ.

Thôn Thang Trì hơi nổi tiếng, vì có suối nước nóng. Bởi vậy, nhiều năm qua phát triển du lịch là phương châm của thôn, thành lập nhà nghỉ suối nước nóng, nhưng bình thường không nổi cũng không quá kém.

Hay là cô xây một nhà ma ở thôn Thang Trì nhỉ.

Sở trưởng của ma chẳng phải là dọa người sao?