An Như Cố cúi đầu nhìn balo màu đen, cô khẽ thở dài: “Trên sân thượng là chỗ quản lý ký túc xá để đồ, nhưng balo này lại được đặt trong thùng sắt, không hề bị động đến. Theo lý mà nói, đây là di vật, vô cùng xui xẻo.”
“Nhưng ông cụ không hề ném balo đi, trái lại còn bảo tồn rất tốt. Cho nên chắc chắn bọn họ có liên quan đến nhau.”
“Ông ấy là ông nội của cậu đúng không?”
Tuy cô dùng câu nghi vấn nhưng ngữ khí vô cùng chắc chắn nói với balo màu đen.
Trương Hạ và Thương Nguyệt: !!!
Balo màu đen nóng lên, An Như Cố kéo khóa kéo ra, lấy một quyển nhật ký bên trong, trang bìa xuất hiện hai chữ viết ngoáy: [Đúng vậy.]
Lúc này Trương Hạ đã hiểu ra, âm thầm cảm khái. Chu Khoa Vũ bất ngờ qua đời, ông nội đến ký túc xá cháu trai từng ở làm quản lý, rồi bảo tồn di vật của cậu ấy…
Cô ấy nhớ đến ông nội từ ái đã qua đời của mình, bỗng nhiên thấy khó chịu vô cùng, dường như quên mất sự sợ hãi đối với Chu Khoa Vũ, chủ động hỏi: “Cậu có thể viết chữ, có thể hiện hình, sao không nói chuyện với ông nội của mình?”
Không đợi quyển nhật ký hiện chữ, Thương Nguyệt đã giải thích: “ m dương cách biệt, người sống ở chung với âm hồn quá lâu, hao tổn dương khí, ảnh hưởng đến tuổi thọ.”
Trương Hạ nghe vậy cảm thấy thất vọng và mất mát, không để ý đến chuyện tại sao Thương Nguyệt lại biết rõ chuyện này như vậy, dường như cảm thấy chuyện cô ấy từng trải qua: “Vậy… Cậu không thể nói chuyện mình còn ở đây cho ông ấy nghe sao?”
Thật lâu sau đó, quyển nhật ký mới hiện lên một hàng chữ: [Ông nội hy vọng tôi thi đậu một trường đại học tốt, tìm được công việc tốt, có cuộc sống tốt hơn. Nhưng tôi đã trở thành một linh hồn phải phụ thân vào balo, nhưng luyện ra hình người nhìn rất khó coi. Nếu như ông nội biết chuyện này, đoán chừng còn khó chịu hơn khi biết tôi đã chết, nếu đã vậy, thì cứ khiến không ấy cho rằng tôi đã biến mất rồi đi.]
Trương Hạ nghe xong khó có thể tiếp nhận nổi, nhưng sau khi suy nghĩ cẩn thận hơn, lại cảm thấy có lý, ông nội cậu ấy đã lớn tuổi, nhỡ đâu khi gặp ma lại bị hù chết thì sao, vậy được chẳng bù cho mất.
Người không gặp quỷ, quỷ cũng không gặp người, điều này biết đâu lại là một chuyện tốt.
Nhưng An Như Cố quay đầu lại nhìn về hướng ký túc xá, cô suy nghĩ cẩn thận hơn.
Trương Hạ và Thương Nguyệt đứng khá xa có lẽ không nhìn thấy, nhưng cô thì nhìn rõ ràng. Khi cô nói muốn mang balo đi, mắt ông cụ ánh lên sự đau đớn, bối rối và … khó hiểu.
Ông cụ ấy có lẽ đã biết chuyện của cháu mình.
Mặc dù trên người ông cụ không có dấu vết tu hành, như chuyện máu mủ tình thâm vô cùng huyền diệu. Có thể từ nơi sâu xa, ông ấy đã nhận ra điều khác thường, biết cháu trai mình đã trở thành quỷ, cũng hiểu cháu trai không muốn gặp mình, cho nên không chủ động chọc thủng ranh giới.
Mãi cho đến khi cô cầm balo đến trước mặt ông ấy, balo không có bất kỳ dị động nào, nói rõ chủ nhân nghe theo cô, quyết định rời đi, lúc này ông cụ mới buông tay.
…
Khi ngồi trên xe trở về, điện thoại An Như Cố ding dong một tiếng, hóa ra là Trương Hạ chuyển khoản cho cô.
Là một số tiền rất lớn, không hề giống như số tiền mà một sinh viên vừa ra trường có được.
An Như Cố từ chối nói: [Số tiền này quá nhiều.]
Cô cho rằng Trương Hạ đã lấy ra toàn bộ số tiền mà cô ấy tích góp được.
Nhưng Trương Hạ lại nói: [Tớ kể chuyện này cho bố mẹ nghe, bọn họ nói tớ chuyển cho cậu, còn có tiền của bố mẹ hai nhóc con kia chuyển khoản cho tớ nữa. Bởi vì bọn họ hôn mê không cùng ngày, nhưng lại tỉnh lại đúng hôm nay, nên bố mẹ chúng đã nghĩ chúng bị trúng tà.]
[Tớ đã nói chuyện cậu trừ tà cho họ biết, nên cảm ơn cậu.]
[Nói đi nói lại, chuyện đuổi quỷ thật đáng sợ, khi tớ kể cho bố mẹ nghe, họ cũng bị dọa sợ.]
[Nghề này của cậu nguy hiểm thật đấy, cậu phải chú ý an toàn biết không!]
An Như Cố thấy tiền này không phải của mỗi mình Trương Hạ, thế là không từ chối nữa: [Cảm ơn cậu.]
Cô ấn nhận tiền, cùng lúc đó, trên Wechat có thêm một người kết bạn, cô mở ra xem, là một cái tên quen thuộc, Ủ Rượu Pha Trà, biểu hiện đối phương thông qua tìm kiếm số điện thoại trên Wechat mà tìm được.
An Như Cố thấy vậy nhấn đồng ý, cô nhớ đến chuyện xảy ra hôm trước, cô suy nghĩ một lúc rồi mở Weibo lên.
Cô gõ hai chữ Văn Đạt vào thanh tìm kiếm, kết quả hiện ra một loạt bài viết.
Tất cả từ khóa này, nhiệt độ cao nhất chính là video quay màn hình livestream, có hơn 10 triệu lượt xem, đã leo lên top 1 hot search cùng ngày hôm đó, phía sau có chữ “bạo”.