Hình như sau khi An Như Cố thiêu hủy quyển sách bài tập, tình trạng của hai người bọn họ đã tốt hơn.
An Như Cố thấy mọi người không hiểu, nên cô giải thích: “Cậu ta từng nhập thân vào quyển bài tập này, sau khi tôi thiêu hủy nó, thì cậu ta bị thương nặng, vì vậy sự khống chế với linh hồn của hai người kia đã giảm đi rất nhiều. Nếu có thể bắt được bản thể, vậy hai linh hồn kia sẽ quay về cơ thể.”
Trương Cảnh Nguyên nghe vậy vui mừng không thôi, vội vàng nói: “Vậy chúng ta mau đi cứu bọn họ thôi.”
Vừa nghĩ đến chuyện hai bạn cùng phòng của mình có thể khôi phục bình thường, họ cảm thấy vui vẻ từ tận đáy lòng.
Tuy bình thường họ hay cãi nhau ầm ĩ, thỉnh thoảng mở miệng ra là văng tục, nhưng lại là bạn tốt của nhau.
Trò chơi này tên là trò chơi hữu nghị, nhưng thực ra lại là trò chơi giết người, bọn họ có thể chọn bất kỳ một người nào làm tế phẩm, nhưng bọn họ lại không làm vậy, khiến Trương Cảnh Nguyên cảm động vô cùng.
Thế là hai cậu nhóc thầm nghĩ, hai con trai của mình có hiếu quá đi mất!
“Tòa Văn Tài là tòa nào thế?”
“Là tòa nhà ký túc xá nam của bạn em.”
“Được.” An Như Cố cầm túi xách của mình, đứng dậy, đi ra ngoài: “Chị đi lên tầng trên xem.”
Ba người Trương Hạ chỉ là người thường, không dám đối đầu trực diện với ma quỷ, cũng không dám rời khỏi An Như Cố, nhỡ đâu con quỷ đó nhân lúc An Như Cố không ở đánh rồi đánh lén bọn họ thì sao?
Bọn họ nghĩ tới nghĩ lui, nhắm mắt đuổi theo An Như Cố lên tầng trên.
Mắt thường thì An Như Cố đã nhìn thấy sự khác thường, một khi cô mở mắt âm dương ra, sẽ nhìn thấy thế giới khác một cách hoàn chỉnh.
Lần đầu tiên mở mắt âm dương tiêu hao rất nhiều áp lực, lần thứ hai mở ra không tịn lắm, dễ bị người khác cảm thấy cô không phân biệt được màu sắc, cho nên cô rất ít khi cô mở mắt âm dương, với lại mở ra thì phải đóng lại ngay.
Dưới ánh mắt sùng bái và chờ mong của mọi người, An Như Cố cụp mắt, đưa tay lên che mắt mình lại, khi cô mở mắt ra lần nữa, đồng tử của cô lộ ra mù sắc khác thường, thế giới đã thay đổi bộ dáng.
Màu sắc trở nên ảm đạm, chỉ còn hai màu đen trắng, toàn bộ thế giới trở nên tối tăm mù mịt, ngay cả ánh mặt trời chói mắt cũng bị một bóng đen phủ kín.
Cô nhìn bốn phía, âm khí quen thuộc truyền đến chóp mũi, cô quay đầu lại nhìn, cất bước đến nhà kho trên sân thượng.
Đây là một khu chứa đồ linh tinh, phía trên bám đầy bụi bẩn, nhiều đồ rách nát, hư hỏng được ném vào, ví dụ như hộp giấy, balo, kẽm gai,... Tựa như có người chuyên môn thu gom mấy thứ linh tinh này, rồi gom lại để bán lấy tiền.
Trong góc phòng có hai thùng sắt, nhìn không hợp với mấy thứ rách nát xung quanh, bên ngoài sạch boong sáng bóng, hình như đặt đồ vật quan trọng gì đó, âm khí được truyền ra từ đó.
An Như Cố mở thùng sắt ra, một cái balo màu đen xuất hiện.
Balo màu đen có hai quai, là kiểu dáng cũ, nhìn rất sạch sẽ. Bên trong có vài quyển sách, cô cầm có thể nhẹ nhõm nhấc nó lên.
Mấy người Trương Cảnh Nguyên kìm nén sự sợ hãi, đi đến bên cạnh hỏi: “Balo này ở đâu ra vậy?”
“Đây là chỗ ông cụ quản lý ký túc xá đặt đồ linh tinh, có lẽ do ông ấy nhặt được.”
Nhưng An Như Cố lại nói: “Đây là đồ mà Chu Khoa Vũ để lại.”
Mấy người Trương Cảnh Nguyên vội vàng lùi về sau mấy bước: !!!
An Như Cố lạnh lùng nhìn cái balo màu đen: “Đừng trốn nữa, tôi biết cậu ở trong này.”
Một số quỷ khi sinh ra có cơ thể độc lập, ví dụ như Thương Nguyệt. Còn có một số ít quỷ phải dựa vào đồ vật mới có thể sống sót.
Thương Nguyệt lần đầu tiên thấy chấp niệm nhập vào đồ vật rồi trở thành quỷ thế này, cô ấy hiếu kỳ đi đến, dò xét balo nhiều lần.
Để tăng cường thực lực, hấp thu âm khí cũng là một cách, Thương Nguyệt thấy hai luồng âm khí quấn quanh balo, cô ấy hé miệng, nuốt âm khí vào miệng, nhấm nháp một lúc, rồi thỏa mãn gật đầu.
“Thức ăn của con người tuy rất ngon, nhưng không thể tăng thực lực, còn âm khí là đại bổ.”
Balo màu đen: …
Cậu ấy sau khí bám vào balo, cần cù chăm chỉ luyện 8 năm mới được số âm khí này. Dựa vào số âm khí này, cậu ấy từ một con quỷ thực lực thấp bị trói buộc, trở thành quỷ mạnh mẽ có thể hiện hình.
Nhưng mà quyển bài tập phụ thân bị phá hủy, thực lực của cậu ấy đã bị giảm đi rất nhiều.
Bây giờ trên người còn chút ít âm khí, lại bị nữ quỷ hệt như Thao Thiết này ăn mất.
Balo màu đen kìm lòng chẳng đặng giật giật mấy cái, không ai động vào, nhưng khóa kéo lại như có bàn tay vô hình mở ra, mở toang balo, mạnh mẽ phun một quyển bài tập mới ra.