TRUYỆN FULL

[Dịch] Tôi Ở Nhân Gian Live Stream Đoán Mệnh

Chương 125: Chương 125

[Chúc mừng bạn đã lật đến trang thứ hai, tôi rất vui vì bạn đồng ý tham gia trò chơi hữu nghị này. Ký túc xá tổng cộng có 4 người, từ trong số các bạn, tôi chọn một người để làm bạn của tôi.

Trương Cảnh Nguyên, Triệu Tư Minh, Lý Chương, Tô Khải, chọn một trong bốn.

Bạn có thể lựa chọn một trong bốn người.

Ai vào vòng trong, tôi sẽ mang người đó đi, ví dụ như bạn cùng phòng mà bạn ghét nhất.

Bây giờ tôi đang ở trong ký túc xá của các bạn.]

Mọi người: !!!

Một luồng hơi lạnh bò từ chân lên đầu bọn họ.

“Hắn thật sự đứng ở cửa ký túc xá chúng ta sao?”

“Ý của hắn là, nếu như chúng ta lật trang tiếp theo của quyển bài tập, thì phải chọn một người để hắn mang đi. Lẽ nào Triệu Tư Minh và Tô Khải… Chọn người còn lại?”

“Không thể nào, quyển bài tập này chỉ có thể lật lúc mới thức dậy, nếu như chọn người còn lại, nhất định đó là lúc xảy ra chuyện. Nhưng thực tế là, Triệu Tư Minh hôn mê đầu tiên, sau đó mới đến Tô Khải, cách nhau khoảng 3 ngày. Bọn họ hẳn là…”

Ai nấy đều cảm thấy khó chịu, xem ra hai bạn cùng phòng của họ không chọn bất kỳ ai trong 3 người còn lại, mà chọn chính bản thân mình làm tế phẩm.

Trương Cảnh Nguyên thật sự không chịu nổi, khó chịu vô cùng: “Hắn sao lại hung ác thế chứ, đã dẫn một người đi còn chưa đủ, còn muốn thêm, nhìn tưởng chừng như cho chúng ta cơ hội, thực ra căn bản không có lựa chọn, chỉ là thời gian bị bắt đi khác nhau mà thôi.”

Bạn cùng phòng còn lại của Trương Cảnh Nguyên mắt rưng rưng nói: “Tớ không chọn! Không chọn bất kỳ ai cả!”

Trương Hạ cũng sợ hãi vô cùng, cô ấy đến cạnh An Như Cố, lo lắng không thôi khuyên nhủ: “Chúng ta mau vứt quyển bài tập này đi thôi.”

“Không vứt được, bọn họ từng ném nó vào sọt rác, nhưng nó vẫn tự quay về đấy thôi. Với lại tớ nghĩ, nếu như không chơi trò chơi này, thì thứ kia lại dùng cách khác.”

Trương Hạ sợ hãi run bần bật, nhưng cô ấy tin tưởng phán đoán của An Như Cố, không muốn bỏ chạy, ép buộc bản thân trấn định hơn, gật đầu: “Được.”

Cô ấy hiểu An Như Cố hơn em trai, vì đã từng xem livestream, mặc dù chưa từng thấy cô bắt quỷ, nhưng đã nhìn thấy cô ấy chỉ điểm người khác thay đổi phong thủy để trừ tà.

Quỷ này… Chắc cô có thể đối phó.

An Như Cố nhớ trang giấy mà mình vừa lật ra xem, chợt thấy tò mò, quỷ này thật sự chạy từ dưới lầu lên trước cửa phòng ký túc xá hả?

Nếu như vậy thì thú vị đấy nhỉ.

Thế là, trong ánh mắt nghi hoặc của mọi người, An Như Cố lật từ trang thứ hai sang trang thứ nhất, mấy dòng chữ quen thuộc lại lọt vào tầm mắt của mọi người.

Nhưng chưa đợi bọn họ phản ứng thì cô đã lật sang trang thứ hai.

Sau đó, cô cứ thế cầm trang giấy, lật sang trang thứ nhất, rồi lại sang trang thứ hai, tốc độ càng lúc càng nhanh, chỉ còn lại tàn ảnh.

Mọi người: ???

Mãi một lát sau, bên tai họ chợt truyền đến tiếng hét chói tai, dường như nó không chịu nổi, hung tợn cào vách tường. Móng tay cào lên làm tróc sơn trên tường, khiến người nghe sởn gai óc.

An Như Cố nghe thấy âm thanh này, cô đã có phán đoán. Khi cô lật sang trang thứ nhất, thì người đó đứng dưới lầu, cô lật về sang thứ hai thì xuất hiện ở trước cửa ký túc xá.

Bất kể cô lật sang tờ nào, hắn đều dựa theo thứ tự trang giấy để xuất hiện ở vị trí sử dụng.

Cô cười, giống hệt tuyết tan, khiến người khác kinh ngạc: “Đúng là một con quỷ tuân thủ nguyên tắc trò chơi.”

Mọi người: …

Sau khi bọn họ kịp phản ứng, thì hoảng sợ nhìn An Như Cố.

Hay lắm, trước đó chỉ thấy quỷ bắt nạt người, còn cô thì đang bắt nạt quỷ!

An Như Cố suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nếu như mấy em không ở tầng 2, mà ở tầng cao nhất, hắn chạy lên, nói không chừng mệt bở hơi tai luôn.”

Mọi người: …

Chưa từng nghĩ đến chuyện này luôn á.

Lúc này, quỷ đứng ngoài cửa ký túc xá nghe cô nói vậy, nhiệt độ trong phòng đột ngột giảm thấp hơn nữa, bọn họ đang mặc áo ngắn tay, chợt cảm thấy từ mùa hè biến thành mùa đông.

Cùng lúc đó, trong không khí chợt tràn ngập sương mù màu đen, sương mù càng lúc càng đậm, dần dần trở nên thực chất. Ngoài cửa sổ ánh nắng chiếu vào, khiến ký túc trở nên sáng sủa hơn. Nhưng mà bây giờ sương mù đen dường như đang cắn nuốt ánh sáng, khiến ký túc xá trở nên tối hơn.

Mọi người thấy những việc vượt lẽ thường xảy ra trước mắt, thế giới quan lung lay sắp đổ, bọn họ sợ hãi trốn vào trong góc, run rẩy không ngừng.

An Như Cố phát hiện âm khí càng lúc càng nặng, cô biết đây là điềm báo linh hồn sắp hiện hình, thế là gập quyển bài tập lại, thở dài nói: “Tôi vừa mới khen trò chơi mà cậu bày ra, nhưng bây giờ cậu lại không tuân thủ quy tắc trò chơi, thật quá đáng.”