Từ bên trong Khí Tông đi ra, Từ Khuyết rõ ràng cảm giác được ngoài cửa lớn đã ôn hòa lại, không còn sát khí đáng sợ, không có mùi máu tanh gay mũi, cũng không có tâm tình phẫn nộ.
Hiển nhiên, sự tình đã giải quyết xong, trong lúc bọn họ cướp sạch mọi thứ trong Khí Tông Trân Bảo Các, Mạc Quân Thần cũng đã thanh lý môn hộ xong.
Nhưng khi Từ Khuyết bước ra cửa lớn, lại phát hiện bên ngoài có thêm một vị cường giả, đều là cường giả Kim Tiên cảnh đỉnh phong, nhưng cảnh giới không vững chắc, hiển nhiên là vừa đạt tới Kim Tiên cảnh đỉnh phong không bao lâu, nhiều lắm cũng chỉ được mấy năm, so với Mạc Quân Thần là Kim Tiên cảnh đỉnh phong đã củng cố hơn một nghìn năm thì có chênh lệch rất lớn.
Mà hiện tại, vị cường giả Kim Tiên cảnh tối đỉnh nhìn rất xa lạ kia, lại quỳ gối trước mặt Mạc Quân Thần, biểu hiện rất bình tĩnh, giống như đã chuẩn bị nhận lấy tử vong bất cứ lúc nào, hơn nữa không muốn phản kháng.
- Ồ, có cần như thế này không? Tuy nói thực lực chênh lệch rất lớn, nhưng nếu muốn chạy trốn thì không phải là vấn đề lớn đi.