Dương Dật lại tới phòng thí nghiệm của Nữ Vu, lấy về mớ sách phổ thông của Tô Na, chuẩn bị gửi hết bìa ngoài của chúng cho Tống Anh Văn, để hắn báo giá.
Nhưng sách ma pháp thì ngoại lệ.
Loại sách này có giới hạn số lần đọc, thông tin ẩn chứa bên trong không thể truyền đạt chỉ bằng một tấm ảnh hay một bản sao chép.
Như quyển sổ tay luyện kim nửa hỏng trong tay Tô Na, một số văn tự và đồ án bên trong còn di chuyển theo chu kỳ, lượng thông tin rất lớn, không biết Tô Na đọc bằng cách nào.
Dương Dật tiện thể liếc qua nội dung trong sách, Tô Na đứng yên lặng một bên, mặc bộ đồ tiện dụng của nữ vu, chỉ là hoa văn trên mặt chưa kịp lau.