Đúng như Dương Dật đã đoán.
Nhờ tài nguyên dồi dào, bản thiết kế của Tị Nan Sở hiệu có thể nói là đã sửa đi sửa lại, phá đi làm lại mấy lần mới chốt được phương án cuối cùng, đến cả định vị của cả con tàu cũng thay đổi.
Ban đầu, con tàu này được dự định làm bệnh viện, nơi trú ẩn tạm thời kiêm nhà kho, nhưng bây giờ, nó được thiết kế thành một căn cứ trú ẩn bán vĩnh viễn có thể tự tuần hoàn, có khả năng bay và lặn biển, sở hữu dây chuyền sản xuất tự cung tự cấp, có thể đảm bảo cho ít nhất ba triệu người chơi sinh sống lâu dài bên trong.
Nếu chen chúc một chút, năm triệu người cũng không phải là không vào được.
May mà bây giờ đã có đảo Rác, tài nguyên có thể dựa vào việc khai thác và trạm tái chế của Chưng Khí Đảo để sản xuất gần như vô hạn, nếu không thì việc chế tạo một con tàu được mệnh danh là thuyền Nô-ê thế này quả là điều không thể.
