TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 2234: Thời đại biến đổi (2)

Đại Ly vương từ từ nghiền ngẫm ý tứ của câu nói này.

Lý Hạo nói một cách thản nhiên, lại … khiến gã có cảm giác áp bức rất lớn!

Của kẻ địch chính là của hắn.

Đang nghĩ ngợi, Lý Hạo nhẹ giọng nói: “Cẩn thận một chút, phía ba đại tổ chức rất khó đối phó, giờ đây, thiên địa rung chuyển, những kẻ rung chuyển đều là cổ cường giả! Mà cường giả tân đạo, hoàn toàn tương phản, sẽ có một kỳ tăng trưởng!”

Đại Ly vương nao nao, giống như nghĩ đến một điều gì đó, sắc mặt biến hóa: “Lý Đô đốc, bản vương có chuyện rất hiếu kỳ…cực hạn của tân đạo này… chẳng lẽ… có liên quan đến Đô đốc sao?”

Chuyện này gã cảm thấy có chút kỳ quái.

Bởi vì mỗi một lần Lý Hạo tăng lên, thiên địa giống như mở rộng thêm một chút, gã cảm nhận không rõ lắm, nhưng mơ hồ có thể cảm nhận được, cực hạn của những cường giả phía Lý Hạo sẽ lập tức tăng theo.

Lý Hạo gật đầu: “Bọn Ánh Hồng Nguyệt, đương nhiên là tu luyện tân đạo! Bây giờ cực hạn của tân đạo, có thể đạt đến Nhật Nguyệt cửu trọng! Cho dù đối phương không làm được như ta, cực hạn của bọn chúng có lẽ cũng đã đột phá đến thất trọng! Mà Đại Ly vương bệ hạ, bây giờ chỉ là Nhật Nguyệt lục trọng, coi như mang theo quyền sáo, cũng rất khó đối phó với thất trọng… đương nhiên, chưa chắc đã tăng nhiều như vậy, nhưng cực hạn vẫn là cực hạn…”

Những người khác thì khó nói, nhưng Ánh Hồng Nguyệt người này, thông qua phong ấn, cùng tồn tại với Đế Tôn Hồng Nguyệt, là nhân vật gan to bằng trời.

Gã và Đế Tôn Hồng Nguyệt luôn hỗ trợ lẫn nhau.

Vừa phong ấn Đế Tôn lại mượn dùng lực lượng Đế Tôn, giống như đang làm xiếc vậy, mà phong ấn lại bị nới lỏng hơn nhiều, có lẽ có thể rút ra càng nhiều lực lượng.

Đại Ly vương càng thêm căng thẳng, gật gật đầu.

Lý Hạo người này rất thú vị.

Hắn ngay cả cổ Thánh Nhân cũng dám giết, cũng dám đọ sức!

Thần linh Thánh Nhân, hắn nói giết là giết, thậm chí dưới mí mắt của Đế Tôn cũng dám chiếm chỗ tốt, nhưng nhắc đến Ánh Hồng Nguyệt, mỗi lần nhắc đến kẻ thù này, đều kiêng kỵ ba phần, gã cũng từng giao thủ một lần với Ánh Hồng Nguyệt, kẻ này đúng là không đơn giản.

Nhưng… cũng không đáng để Lý Hạo phải kiêng kỵ chứ?

“Bản vương hiểu rõ!”

Đại Ly vương gật đầu, mở miệng nói: “Lý Đô đốc, vậy… bản vương xin cáo từ trước!”

Rõ ràng là hai bên đối địch, thậm chí đôi bên cũng có tử thương.

Nhưng giờ phút này, Đại Ly vương cũng rất khách khí lui binh.

Lý Hạo gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa.

Đại Ly vương thấy thế, âm thầm thở hắt ra, sau đó cao giọng quát: “Quân Đại Ly, theo bản vương… về Đại Ly!”

Phía dưới, trăm vạn quân Đại Ly, trước đó có lẽ là không cam tâm.

Nhưng giờ chỉ hận không thể mọc thêm hai chân, xoay người lập tức chạy.

Vào thời khắc này, bỗng nhiên, mấy đầu đại yêu hiển hiện, một đầu đại yêu phát ra tiếng rít bén nhọn: “Các ngươi có thể đi, nhưng phải để lại yêu của Thương Sơn ta!”

Lý Hạo nghiêng đầu nhìn qua, thì ra là con kim điêu kia.

Nhìn thấy kim điêu, hắn hơi hoảng hốt.

Cứ như nhìn thấy sư phụ.

Bốn đầu đại yêu này, thực lực bình thường, tính ra chỉ mới bước vào Sơn Hải không bao lâu, trước đó Lý Hạo không để bọn nó chạy loạn, thực sự là vì muốn bảo vệ bọn chúng, về sau chiến đấu, cũng gần như không quản mấy đầu đại yêu này, chỉ bảo chúng đừng quấy rối là được.

Đây là mấy đầu đại yêu mà năm đó lão sư đã mô phỏng theo để tu luyện Ngũ Cầm thuật, Viên Thạc đã đến xem qua một lần, tâm tình còn không tệ chút nào, còn nói bạn bè cũ mấy chục năm vậy mà vẫn còn sống.

Ngược lại là mấy đầu đại yêu, không phục cũng không cam tâm, nhưng cũng không dám báo thù.

Hôm nay, Đại Ly muốn lui binh, mấy vị này ngược lại là đứng ra, muốn Đại Ly trả lại yêu thú cho Thương Sơn.

Lý Hạo cũng không mở miệng.

Đại Ly vương cũng không xem trọng, thản nhiên nói: “Chỉ là một vài tiểu yêu thôi, chỉ là… yêu tộc Thương Sơn cũng đã giết không ít binh sĩ Đại Ly ta, nhưng ta sẽ nể mặt Lý Đô đốc, những yêu tộc Thương Sơn này có thể ở lại… nhưng nếu lại có yêu tộc dám phạm Đại Ly ta, bản vương quyết không dễ dàng bỏ qua!”

Trong quân đội, vô số yêu tộc lại có chút run sợ.

Ở bên Đại Ly vương làm tọa kỵ cho người khác, thực sự rất khó chịu, rất ấm ức.

Nhưng giờ trong lòng những yêu tộc này lại mắng mỏ kim điêu.

Bọn nó ở bên Đại Ly vương ít ra sẽ không chết.

Nhưng Đại Ly vương lại kiêng kỵ Lý Hạo như vậy, Lý Hạo người này, nghe nói cực kỳ căm thù yêu tộc… việc này, cũng chỉ là nghe đồn, nghe nói bởi vì Lý Hạo đã từng nhìn thấy yêu tộc ăn thịt người, nên rất chán ghét yêu tộc.

Nghe nói, hắn vốn dĩ có nuôi một con chó, nhưng cũng bị hắn làm thịt mất rồi!

Việc này truyền đến sinh động y như thật.

Bây giờ, ở lại, đây không phải là tiêu rồi sao?

Kim điêu dương dương đắc ý, cho rằng bản thân đã cứu được yêu tộc Thương Sơn, nhưng một số đại yêu đỉnh cấp trong yêu tộc Thương Sơn, đều thầm mắng không thôi, chỉ muốn thì làm thịt tên này, ở đây nguy hiểm biết bao nha!

Lý Hạo cũng không nói gì, chỉ là nhìn thoáng qua kim điêu.